Em đi về phía không anh
Ở nơi ấy chẳng có ai đứng đợi
Chỉ có con đường dài đầy mệt mỏi
Phủ lá vàng rơi
Bỏ lại sau lưng say đắm một thời
Đam mê thế cũng chỉ là hư ảo
Cơn gió nào cuồng điên cao ngạo
Đẩy em bước đi.
Đừng nhìn theo em để cố nói điều chi
Tình yêu ấy hãy dành cho người khác
Một chút suy tư một nụ cười man mác
Hãy giữ cho mình
Em đi về phía ấy lặng thinh
Vòng tay bạn bè đang vẫy gọi
Thu đi qua để chút lòng bối rối
Anh chỉ còn là chấm nhỏ
phía sau em…
Anh đi về phía không em
Chẳng phải nơi có vòng tay người khác
Mà chỉ riêng anh ,với con tim thất lạc
Và bóng anh,đếm bước giữa đường khuya
Vô duyên quá bởi nên nỗi cách chia
Nơi em đến,anh ra đi từ đó
Biết trách ai khi con đường quá nhỏ
Chỉ đủ một người đi
Chợt thấy lòng cũng ngơ ngẩn đôi khi
Mấy ai sống cho rành câu “được mất”
Trước mặt anh,tương lai là sự thật
Hay vẫn là…..mơ………..!